So sánh vùng phủ sóng giữa các nhà mạng
Vừa
rồi đi đo sóng di động 2G, thấy tín hiệu của đối thủ rất tốt so với chỉ tiêu kỹ
thuật, -90dBm so với yêu cầu là -96dBm, nhưng không thể nào gọi được. Trong khi
đó nếu mạng của mình thì tín hiệu thậm chí yếu hơn nhiều chỉ tiêu kỹ thuật vẫn
gọi tốt, và tiếng thoại vấn ấm như là “hởi thở”vậy.
Hiện
cơ quan quản lý đều lấy cùng mức tín hiệu để so sánh vùng phủ sóng di động của
các nhà mạng với nhau, Điều này làm Hoạt băn khoăn và thấy cần có một nhận thức
mới về điều này
Hãy
quay lại các bài viết của về “ độ nhậy máy thu” và “ Vùng phu di động”. Độ nhậy
máy thu là mức tín hiệu nhỏ nhất của máy thu thu được từ máy phát sao cho khôi
phục được tín hiệu ban đầu với một chất lượng cam kết, còn Vùng phủ di động là
khu vực địa lý mà tại đó máy thu thu được mức tín hiệu tốt hơn hoặc bằng với Độ
nhậy máy thu.
Hình
sau minh họa cho độ nhậy máy thu:
Nếu
độ nhậy máy thu là x(dBm) thì nó phải có giá trị >= Nhiễu nền( nhiễu trắng)+ nhiễu của nhà
mạng( do quy hoạch tần số, do lưu lượng, do thiết kế kém)+ cam kết chất lượng(thể
hiện mức độ ổn định, tin cậy, tính nguyên vẹn, thường giá trị này là cố định).
Độ
nhậy máy thu phụ thuộc vào 3 biến số thì có 2 biến là gần như cố định là: nhiễu
nền là hàm của nhiệt độ, sẽ có giá trị như nhau nếu đem so sánh với các nhà mạng,
Cam kết chất lượng( C/I Required) với các tiêu chuẩn ITU của thoại thì giá trị
này cũng sẽ giống nhau với các nhà mạng, vậy chỉ còn yếu tố nhiễu của nhà mạng
gây ra. Rõ dàng nếu một nhà mạng tối ưu tốt, quy hoạch tần số tốt, bỏ nhiều tiền
để có nhiều trạm hơn thì giá trị này sẽ được tối ưu hơn rất nhiều -> Độ nhậy
máy thu cải thiện hơn nhiều.
Từ
phân tích trên thấy rằng, nếu chỉ so sanh đơn thuần tín hiệu thu để đánh giá vùng
phủ là sai nếu đặt trong khai niệm chuẩn của vùng phủ sóng, mà nó là hàm số của
tín hiệu với C/I yêu cầu, tương tự với việc so sánh vùng phủ sóng của các nhà mạng
với nhau thì cũng phải tuân theo quy luật này.
English.
Recently
measured 2G mobile, found the opponent's signal very good compared to the
technical specifications, -90dBm compared with the request is -96dBm, but can
not call. Meanwhile, if your network signal is even weaker than the technical
specifications call it good, and warm voice as "breath".
At
the same time, regulators are taking the same level of signal to compare
cellular coverage among operators, which is worrying and requires a new
understanding of this.
Let's
go back to the articles on "receiver sensitivity" and "mobile
zone". Receiver sensitivity is the smallest signal level of the receiver
obtained from the transmitter so that the original signal can be restored with
a committed quality, while the mobile coverage is the geographical area at
which the receiver The signal level is better or equal to the receiver
sensitivity.
The
following illustration shows the sensitivity of the receiver:
If
receiver sensitivity is x (dBm) then it must have a value of> = background
noise (white noise) + carrier noise (due to frequency planning, due to traffic,
poor design) + quality commitment (representing stability, reliability,
integrity, often this value is fixed).
Receiver
sensitivity depends on three variables, there are two variables that are almost
fixed are: background noise is a function of temperature, will have the same
value if compared with the network, commitment quality (C / I Required with the
ITU standards of the voice, this value will also be the same with the network,
so only the operator interference factor. If a good home network optimizer,
good frequency planning, more money to have more stations, this value will be
much better -> receiver sensitivity is much improved.
From
the above analysis, it is found that if only the sampled signal is taken to
evaluate the coverage area to be false for the standard definition of the
coverage area, it is a function of the required C / I signal. By comparing
network coverage with each other, it must also comply with this rule.